Cuộc hoan ái này không kéo dài quá lâu, nhưng Trường Tình lại mệt đến cực hạn, cơ thể ẩm ướt như vừa được vớt ra từ trong nước.
Tống Sở Di ngồi dậy mặc quần áo tử tế, thấy cô cuộn tròn người lại, trên làn mi đen nhánh treo nước mắt óng ánh ướt át, môi chu lên nhìn anh, có chút oán giận.
Quá đáng, sau khi muốn cô xong cứ đi thẳng như thế, còn không thèm ôm một cái, cảm giác cô như thứ công cụ vậy.
Tống Sở Di cầm chăn đắp lên người cô, cúi người xuống ôm lưng cô, hôn môi cô, dịu dàng nói: “Ngủ một lát đi, anh phải đi làm.”
“Ừm...” lúc này trong lòng Trường Tình mới hưởng thụ hơn chút, kéo tay anh nhỏ lầm bầm nói: “Hôn thêm chút nữa đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây