Bàn tay tay thon dài cầm lấy bàn tay non mềm của cô đặt ở trên giường bệnh, đang định đứng dậy, bàn tay nhỏ bé đó đột nhiên nhẹ nhàng cầm lấy đầu ngón tay anh, Trường Tình không mở mắt ra, có điều âm thanh nhỏ bé yếu ớt vẫn truyền tới: “Đừng đi, em không muốn ở đây một mình
Anh sững sờ nhìn đầu ngón tay bị giữ lấy, hồi lâu sau mới nói: “Anh không đi, anh ngồi bên cạnh.”
------------
Hơn mười hai giờ, Trường Tâm và Lâm Diệc Cần đi vào khoa cấp cứu bệnh viện.
Cô trực tiếp hỏi rõ ràng Tống Sở Di dẫn bệnh nhân đi đâu liền chạy tới, khi đi tới cửa, bước chân của cô và Lâm Diệc Cần vô cùng chậm rãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây