Trước đó còn dự định dựa vào giả bệnh khiến anh thương tiếc, lúc này nhìn thấy dáng vẻ mình chắc cũng buồn nôn, liệu anh có trách cô không lịch sự nôn ra không?
Cô lắp ba lắp bắp giải thích: “Quá... quá khó chịu, nên không nhịn được.”
“Đợi lát nữa công nhân vệ sinh sẽ tới thu dọn, đi lên trước đi.” Tống Sở Di ôm cô đi, Trường Tình dứt khoát làm bộ chân nhũn ra, yếu ớt nói: “Không còn sức nữa.”
Tống Sở Di không nói gì, chỉ là ôm ngang cô lên.
Khuôn mặt nhỏ của Trường Tình dán vào lồng ngực anh, mắt nhìn cằm anh, đường cong trên mặt vẫn mây trôi nước chảy, mà lại cánh tay của anh rất có sức mạnh, cô không hề lo lắng cho mình sẽ rơi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây