Trong phòng bệnh, Quản Anh đang xem TV nhìn thấy hai người bọn họ cùng đi vào vô cùng vui vẻ: “Nguyễn Dạng, có phải cậu biết mình nhập viện nên cố ý đến thăm mình không?”
“Dĩ nhiên rồi, chị em tốt của mình, dù mình quay phim ở Nam Cực cũng phải tới.” Nguyễn Dạng để quà thăm xuống, quan sát khí sắc của cô ấy: “Xem ra tốt hơn lời Trường Tình nói trước đó không ít, có điều ngày nào cũng phải nằm như thế, sao không thấy cậu béo lên chứ.”
“Nằm cũng khó chịu mà.” Quản Anh dùng mũi ngửi ngửi: “Hai người các cậu đi ăn lẩu à?”
“Cái mũi chó này của cậu.” Nguyễn Dạng cười to, Trường Tình cười tủm tỉm gật đầu: “Bọn mình đi ăn lẩu Trùng Khánh.”
Quản Anh xoa bụng: “Các cậu nói khiến mình chảy nước bọt rồi, mình cũng rất muốn ăn, mỗi sáng sớm chỉ được uống nước canh, trong miệng mình chẳng có chút mùi vị nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây