“Hừ, anh nói thì cảm động lắm.” Trường Tình nói: “Nếu buổi tối anh mời em đi ăn bữa khuya, em sẽ miễn cưỡng tính toán tha thứ cho anh.”
Tống Sở Di nghĩ thầm vợ mình đúng là kẻ ham ăn, cãi nhau nhiều ngày như vậy dừng lại ở việc bữa ăn khuya là có thể dỗ xong rồi.
“Được, lát nữa em muốn đi đâu cứ nói với anh, anh dẫn em đi.” Tống Sở Di xoa đầu cô, mặc dù anh cảm thấy ăn thứ này không tốt, có điều thi thoảng ăn cũng không sao.
“À, đúng rồi, còn một điều nữa.” Trường Tình giơ tay lên nói: “Về sau trong nhà, em nói gì, anh cũng không được trái ý em, không được bắt nạt em, bắt nạt mà em nói khác với bắt nạt mà anh nghĩ, nhưng nhất định phải lấy bắt nạt của em làm chủ đạo, em cho rằng em bắt nạt thì là bắt nạt.”
Tống Sở Di hơi đau đầu: “Chẳng phải em mới vừa nói mời em đi ăn bữa khuya là miễn cưỡng làm lành rồi sao, Tinh Bảo, nói chuyện phải giữ lời.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây