“Tay đâu?” anh ra lệnh, giúp cô mặc nội y giữ ấm vào, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa của Trần Duy Diệp: “Khinh Ải, hai người đã dậy chưa, bọn mình ăn xong bữa sáng rồi, muốn đi tuyết cốc, hai người có đi không?”
“Bọn mình không đi đâu.” Lục Khinh Ái nghiêng đầu nói: “Mọi người đi đi, bọn mình dự định buổi sáng đi lâm trường một chuyến, buổi chiều chúng ta tập hợp ở chỗ này.”
“Được, đến lúc đó gọi điện thoại liên lạc.” sau khi đám Trần Duy Diệp rời đi, Lục Khinh Ái nhanh chóng phấn chấn tinh thần mặc quần áo vào, có điều mới sáng sớm đã bị giày vò quá mệt, vừa mặc vừa ngáp không ngớt.
Đi ra khỏi khách sạn, Tống Sở Lãng mua một ít thức ăn, vừa ăn vừa đi đến lâm trường hai ngọn núi.
Hai người ngồi trên xe trượt tuyết đi băng qua đất tuyết, sương tuyết treo đầy nhánh cây, trắng tinh như trong thế giới truyện cổ tích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây