Mãi cho đến hơn sáu giờ đám Trần Duy Diệp từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Tống Sở Lãng đột nhiên xuất hiện đều giật mình không thôi.
“Bảo sao anh cứ hỏi tôi địa chỉ mãi.” Trần Duy Diệp lẩm bẩm nói: “Tôi cũng không thể tin được anh thật sự sẽ tới đây, xa như vậy mà.”
Tống Sở Lãng không nói chuyện, chỉ nhàn nhạt bóc quýt cho Lục Khinh Ải, quýt vào trong miệng lành lạnh ngòn ngọt, cuối cùng Lục Khinh Ái cũng tìm lại được chút vị giác, cười nói: “Đúng vậy, khi anh ấy xuất hiện mình cũng giật cả mình.”
Khưu Khưu hâm mộ nói: “Khinh Ải, cậu thật hạnh phúc.”
Lục Khinh Ái liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, cũng mãnh liệt cảm thấy như vậy, trước kia luôn cho rằng theo đuổi một người đàn ông rất vất vả, nỗ lực tình cảm trước cũng sẽ rất mệt mỏi, nhưng bây giờ khổ tận cam lai: “Lãng Lãng, chúng ta cùng đi ăn đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây