Có điều trước khi trời tối đến thôn tuyết, cơ thể càng thêm khó chịu, còn phát đốt, cơm tối cũng nôn sạch.
“Cậu nói xem cậu như này, ngày mai làm sao còn có thể đi bộ qua núi tuyết được chứ?” Trần Duy Diệp thở dài nói: “Hôm qua âm mấy chục độ, cậu mặc chút quần áo như vậy đi ra ngoài, không đông lạnh mới là lạ.”
“Các cậu cứ đi đi, mình ở đây nghỉ ngơi.” Lục Khinh Ái uể oải nói: “Có điều đã nộp phí đi bộ núi tuyết, chắc là không lấy lại được nữa.”
Khưu Khưu dở khóc dở cười: “Đến lúc nào rồi, cậu còn tiếc mấy trăm đồng phí đoàn, chồng cậu có tiền như vậy, cậu còn cần tiếc sao.”
Lục Khinh Ái bĩu môi: “Ông xã có tiền thì có tiền, nhưng tiền phí đoàn là tiền tiết kiệm mấy tháng vất vả đi làm của mình nha, các cậu đừng để ý mình nữa, đi ăn cơm đi, mình muốn ngủ một lát.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây