Trường Tình bị hôn đến nỗi sắp không hít thở nổi, dùng sức đẩy anh ra một chút ảo não nói: “Chẳng phải nói không tìm thấy mới bồi thường thịt sao, anh nói không giữ lời.”
“Anh nói là thịt xúc xích dăm bông, em suy nghĩ gì vậy?” Tống Sở Di ghé vào bên vành tai nhỏ phấn hồng đáng yêu của cô, dùng âm thanh không thể thấp hơn nói: “Có điều anh có thể làm xúc xích cho em, em có muốn ăn không?”
“Em không thèm ăn đâu, em mới ăn xong cơm.” Trường Tình nói rồi bỗng nhiên nhận ra ý cười xấu xa của Tống Sở Di, cô kịp phản ứng, đầu óc ầm ầm, không thể tin được anh sẽ xấu xa như vậy.
“Anh thật buồn nôn.” cô giơ nắm đấm vung về phía anh.
Tống Sở Di nhân cơ hội kéo cô ngồi lên đùi mình, ngửa đầu nhiệt tình hôn cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây