Hôm sau tỉnh lại cơ thể của Lục Khinh Ái thật sự rất đau nhức, hết lần này tới lần khác người đàn ông bên cạnh còn không biết mệt mỏi, chờ cô ngồi dậy, lại bị anh ôm vào trong ngực, vừa ôm vừa hôn.
Lục Khinh Ái quay đầu mắt nhìn khuôn mặt người đàn ông cọ vào người mình, trong lòng không thể tưởng tượng được, xưa nay cô không biết Tống Sở Lãng lại còn có mặt dính người như vậy nha, trước kia anh đâu có như vậy.
“Được rồi, chú, mười một giờ em bay, còn chưa thu dọn đồ đạc xong đâu, chú cũng nên đi làm đi.” cô nhún vai thấp giọng nói.
Tống Sở Lãng dừng động tác một chút, ngẩng đầu lên, nói: “Sáng hôm nay không đi, anh đưa em đến sân bay.”
Lục Khinh Ái gãi gãi tai: “Anh không đi sẽ không sao chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây