Hơn mười phút sau, dì Vương bưng đồ ăn đến phòng ăn xong liền rời khỏi chung cư.
Trường Tình đổ chút thức ăn cho chó cho Robben, Tống Sở Di lau tóc đi ra, mùi thơm tắm rửa trên người xông vào mũi, cả người anh mang theo hơi thở sạch sẽ tươi mát.
Trường Tình nhìn khuôn mặt làn da trắng nõn kia, cho dù tóc chưa chải kỹ, cũng anh tuấn không tưởng nổi, người đàn ông như vậy đúng là khiến người phụ nữ nào cũng muốn gả, nhưng sao anh lại lấy mình chứ.
“Cứ ngồi xổm ở đó làm gì, có cần anh để bát của em ở ngay cạnh bát của Robben không hả?” Tống Sở Di vừa nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô đã muốn nói móc cô.
Trường Tình bĩu môi, ngồi lên ghế bàn ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây