Y Kiến Chung Tình, Ông Xã Tôi Quá Lạnh Lùng

Chương 1849: Bây giờ em đang đau lòng, hay là đang sĩ diện với anh (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tống Sở Lãng dừng xe ở ven đường, anh không xác định lái xe trong lúc như này liệu có xảy ra vấn đề gì hay không: “Anh có bệnh, bệnh của anh là do em ép ra, nếu như bây giờ không phải là em đang đau lòng, vậy sao em lại như vậy?”

“Em cảm thấy anh quá độc ác.” Lục Khinh Ái cả giận: “Anh làm như vậy là giúp em dạy dỗ bọn họ, nhưng phương thức dạy dỗ của anh quá tàn nhẫn, bất kể nhân phẩm của bọn họ có vấn đề hay không, dù sao em cũng không bị tổn thương mang tính thực chất, mà lại mặc dù bọn họ ngồi tù, nằm viện, từ chức, nhìn có vẻ như có lời giải thích hợp lý, nhưng người công ty không phải kẻ ngu, nhất định có thể đoán được liên quan đến việc bọn họ đắc tội em, hiện giờ người công ty đều sợ em, một mực cung kính với em, không dám nói xấu em, nhưng ngay cả tới gần em cũng không dám, lãnh đạo phía trên cũng sợ em, đồng nghiệp cũng sợ em, bây giờ em gần như bị cô lập, em thừa nhận điểm xuất phát của anh tốt, nhưng không thay đổi được khốn cảnh của em ở công ty, ngược lại càng thêm hỏng bét, tiếp tục như vậy có phải anh lại muốn nói với ông chủ, ép mọi người làm bạn với em, ai không làm bạn sẽ đuổi việc hay không?”

Trong xe không bật đèn, nhưng trong sắc mặt u ám của Tống Sở Lãng không che giấu nổi vẻ mù mịt.

Lục Khinh Ái càng nói càng khó chịu, trong lòng chua xót, chớp mắt một cái, nước mắt liền rơi xuống: “Anh có biết vì sao em muốn đi làm ở công ty nhiều người như vậy không, không chỉ là muốn tiếp thu những điều mới, nâng cao trình độ điêu khắc, càng quan trọng hơn là muốn quen biết nhiều bạn mới, em đến thành Bắc, không có bạn bè, em thường cảm thấy cô đơn, nếu nói bạn bè chỉ quen biết mỗi chị Trường Tình, nhưng chị ấy là MC, vô cùng bận bịu, em muốn có người đi dạo phố, đi hát với em, ăn bữa khuya với em, đi khu vui chơi giải trí với em, đều không có, em muốn có bạn bè, em thừa nhận, lúc vừa tới công ty, có thể là suy nghĩ này của em quá mãnh liệt, hoặc là em nghĩ về người ta quá mơ mộng hão huyền, nên mới dẫn đến cục diện như này, em mãi không nói cho anh, thật ra sợ nhất chính là tạo thành cục diện ngày hôm nay, thật ra cũng không thể chỉ trách anh, lúc trước em ở công ty đã bị cô lập, có điều khi đó bị người chán ghét, hiện tại là bị người sợ hãi, ngay cả thầy Tào Mặc cũng cẩn thận từng li từng tí, nói chuyện khách khí với em...” .

Tống Sở Lãng nhìn cô khóc, nhìn xem cô đưa tay dùng sức lau lệ trên mặt, anh nhíu mày lại, đôi mày cũng đầy vẻ ảo não.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 49%👉

Thành viên bố cáo️🏆️