Lục Khinh Ái bĩu môi, ngoan ngoãn buông tay, lấy lòng nói: “Vậy anh còn giận em không?”
“Em cảm thấy thế nào?” Tống Sở Lãng mặt không thay đổi nói: “Em gây ra chuyện mất mặt như thế với một tên đàn ông chui từ đâu ra, nếu như không phải buổi tối hôm nay đúng lúc anh tới nơi này, có phải em không có ý định nói cho anh hay không, dù người ta quấn lấy em thế nào, em cũng không có ý định nói với anh đúng không, ngay từ ban đầu em đã không thẳng thắn với anh, bây giờ còn muốn anh tin tưởng em vô điều kiện sao?”
“Em không nói cho anh là vì em quan tâm anh mà, mà lại nói không chừng anh sẽ không cho phép em đi làm, em tin tưởng năng lực ra tay của anh, nhưng em sợ anh sẽ khiến người của công ty cho rằng em là người có bối cảnh rất mạnh.” Lục Khinh Ái bị anh hỏi, hơi cúi đầu: “Em chỉ muốn làm một nhân viên bình thường, cố gắng điệu thấp, nếu như người ta biết em là vợ anh, khẳng định sẽ khách khách khí khí với em, nhưng em tới công ty để học tập, huống chi em cho rằng mình có thể giải quyết tốt, nhưng em đã đánh giá thấp mức độ phức tạp của sự việc.”
Tống Sở Lãng lạnh lùng hừ một cái: “Anh thấy em không hề có tính tự giác của người làm vợ đâu, được thôi, em hãy nói thẳng với anh đi, còn có tên nào ở công ty quấy rầy em nữa không?”
“ừm...”, Lục Khinh Ái suy nghĩ, lúng túng nói: “Còn có một tổng thanh tra ban nghệ thuật, có nói... bảo em làm tình nhân của anh ta, có điều em đã từ chối anh ta rõ ràng rồi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây