Lúc này cô mới quay đầu tức giận nhìn anh: “Ý của anh là anh càng ngày càng thích em sao?”
“... Xem như thế đi.” anh không phủ nhận, có điều anh như này, đâu chỉ là càng ngày càng thích chứ.
“Thật là.” Lục Khinh Ái chu môi, tủi thân lại có chút ngọt ngào: “Lần này coi như xong, sau này anh không được như vậy nữa, cũng phải bận tâm cảm nhận của em nữa, em rất đau, ai chịu nổi anh đâm tới đâm lui như vậy.”
“Vậy sau này anh không đấm tới đâm lui nữa.” Tống Sở Lãng đột nhiên bá đạo ôm cô vào trong ngực: “Anh sẽ nhẹ nhàng tiến sâu vào được không?”
“Lưu manh.” Lục Khinh Ái đỏ mặt xoay người lại đánh anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây