Trợ lý lại nói: “Ở phòng điêu khắc, hình như Lục Khinh Ái rất bị xa lánh.”
Đậu Tổng Ngạch đổ mồ hôi lạnh: “Trước đó chẳng phải đã nói chuyện với Tào Mặc sao, Lục Khinh Ái này là Phó Dũ giới thiệu đến, hắn làm gì vậy chứ?”
“Ngài không phải không biết con người của Tào Mặc cứng ngắn cỡ nào.” trợ lý bất đắc dĩ nói: “Nếu anh ta có thể khéo đưa đẩy hơn chút, đã sớm được người ta nâng thành đại thần rồi, lại nói, có thể là anh ta có nghe tin đồn về Lục Khinh Ái và Đới Vũ Hàng nên trong lòng hơi khinh thường.”
Đậu tổng lâm vào khó xử: “Việc này thật khó giải quyết, muốn đè lời đồn xuống thì dễ, thế nhưng sợ là thật, đến lúc đó nếu Lục Khinh Ái và Đới Vũ Hàng thật sự xảy ra chuyện gì, không cẩn thận Tống Sở Lãng trút giận vào công ty của chúng ta, nếu không nói , chờ đến lúc Tống Sở Lãng phát giác, chẳng phải tôi càng thảm hơn sao, tôi nghe đó là người cực kỳ lạnh lùng vô tình, chỉ sợ công ty của tôi muốn mở cũng khó, có điều bây giờ đang là lúc công ty khan hiếm nhân sự, thiếu Đới Vũ Hàng cũng không tốt lắm.”
“Vậy ngài muốn giấu sao?” Trợ lý thăm dò hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây