Hơn 9h tối, Tống Sở Lãng lên lầu, nhìn thấy Lục Khinh Ái ôm Nhiễm Nhiễm ngồi ở trên giường xem phim hoạt hình, Nhiễm Nhiễm xem vui vẻ nhưng Lục Khinh Ái lại như lạc vào cõi thần tiên nào đó, ngay cả anh tiến vào cũng không phát hiện.
“Không có tinh thần như vậy? Tống Sở Lãng kéo cà vạt xuống, đi đến trước mặt cô, trên cao nhìn xuống, hỏi.
“Có thể là mệt mỏi.” Lục Khinh Ái nhìn thấy anh, lồng ngực đau xót.
Tống Sở Lãng nhíu mày, duỗi tay sờ sờ đầu cô: “Mệt nói thì đừng làm, ở nhà đọc sách thi lên thạc sĩ đi.”
Lục Khinh Ái cảm thấy hốc mắt chua xót, thiếu chút nữa rớt nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây