“Thử thì thử.” Tống Sở Lãng gấp không chờ nổi ném cô lên giường nhưng không hề làm gì nữa, chỉ chờ tiểu yêu tinh của anh cởi bỏ quần áo mình….
Hơn 10h hai người mới về đến nhà, vừa mở cửa đã nghe thấy tiếng khóc của Nhiễm Nhiễm, bảo mẫu nói: “Nhiễm Nhiễm đói bụng nên luôn khóc, cho con bé uống sữa bò nhưng con bé lại không chịu.”
Lục Khinh Ái cùng Tống Sở Lãng đều áy náy, vốn dĩ hai người tính toán 9 giờ sẽ về nhà kết quả không nghĩ tới lại ở khách sạn dây dưa lùi lại hơn 1h đồng hồ.
“Làm sao vậy?” Tống Sở Lãng hỏi.
Lục Khinh Ái xấu hổ: “Hình như không có sữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây