Hai người lái xe đến bờ biển thì đã gần bốn giờ, Lục Khinh Ái nắm tay anh đi dạo ở bờ biển, nhìn thấy có chỗ cho thuê xe đạp thì đòi muốn thuê xe đạp, Tống Sở Lãng không thắng nổi cô nên thuê một chiếc, hoặc là anh đèo cô hoặc là cô đèo anh.
“Em đèo anh nổi không?” Tống Sở Lãng căn bản không tin cô.
“Anh thử là biết mà.” Lục Khinh Ái cường ngạnh.
Tống Sở Lãng cho rằng cô chỉ thuần túy đùa giỡn, có lẽ chỉ cần ngồi lên là được, vì thế anh ngồi vào ghế sau, Lục Khinh Ái ngồi lên yên xe, dùng hết sức lực bú mẹ cũng chỉ đạp được mấy chục mét là thở hồng hộc: “Anh quá nặng.”
“Dáng người anh như vậy là quá bình thường.” Tống Sở Lãng nhíu mày: “Vừa rồi anh đã nói nên thuê hai chiếc mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây