Lục Khinh Ái biết anh không tức giận, đi lên ôm lấy tay anh không buông, còn đưa túi xách khoác lên người anh: “Lãng Lãng à, lâu rồi chúng ta không hẹn hò.”
Lông mày Tống Sở Lãng khẽ nhúc nhích, cúi đầu nhìn cô không nói lời nào.
Lục Khinh Ái sống với anh lâu rồi nên biết anh không nói gì có nghĩa là đồng ý: “Cuối tuần em được nghỉ một ngày, chúng ta đi hẹn hò được không? Không mang theo Nhiễm Nhiễm, chỉ có hai chúng ta, đi xem phim, đi dạo phố có được không?”
Tống Sở Lãng nghĩ nghĩ cảm thấy không tồi.
Trước kia vừa nghe đến đi hẹn hò là anh cảm thấy đau đầu, nhất là đi gặp mặt với phụ nữ, nhưng hiện tại không hiểu sao lại không chán ghét như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây