Lục Khinh Ái quay đầu lại, thấy anh tỏ thái độ như vậy, cô cắn môi, kéo tay anh: “Trả điện thoại đây cho em.”
Tống Sở Lãng trừng cô, ánh mắt này làm cho Lục Khinh Ái cảm thấy lông tơ dựng ngược, Tống Sở Lãng móc di động ra lạnh lùng thả trong tay cô sau đó hai tay khoanh ngực không thèm để ý tới cô nữa.
Lục Khinh Ái buồn bực, không nghĩ tới người này lại nhỏ mọn như vậy, nhưng mà cô chơi di động một lát, cảm thấy không còn thú vị như trước, cố tình túi xách vừa nặng còn đeo lâu, sớm biết thế đã đưa cho anh mang rồi.
....
Đến trạm trung chuyển. Tống Sở Lãng đi ra ngoài trước, Lục Khinh Ái thấy anh không ôm cô rời đi cũng giận điên, hai người đi ra ngoài, cô ảo não chắn đường anh: “Anh là đàn ông cần gì nhỏ mọn vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây