Tống Sở Lãng cũng hơi choáng ngợp trước những gì anh nói, cũng đúng, dạo này anh cảm giác được Lục Khinh Ái đã không còn sôi nổi tràn đầy sức sống như trước nữa, cũng không nhiệt tình với anh, người lúc nào cũng buồn rầu.
Mặc dù trước kia Lục Khinh Ái rất vụng về lại nghịch ngợm, phách lối, nhưng anh rất hoài niệm cô của trước kia.
“Anh xem em đi, năm ngoái lúc bên bệnh viện cử em qua Mỹ học chuyên sâu nửa năm, tuy nói thời gian ngắn, nhưng khoảng cách lại quá dài, ngoại trừ nhìn mặt nhau qua video, trong nửa ăm em và Trường Tình chỉ gặp mặt nhau được có một lần”, Tống Sở Di chân thành nói: “Lúc em đi Mỹ, Trường Tình cũng khóc rất nhiều, cô ấy không nỡ để em đi, từ trước đến giờ cô ấy là người rất dính người, nhưng sau khi biết em phải đi học chuyên sâu, cô ấy không khuyên em đừng đi dù chỉ nửa câu, luôn ủng hộ em, cô ấy luôn miệng nói, nếu em từ bỏ cơ hội lần này, chắc chắn sau này em sẽ sẽ hối hận, trong nửa năm đó, cô ấy ở bên này một mình với Tổ Yến. Huống chi Lục Khinh Ái học nghiên cứu sinh ở trong thành phố, chứ không phải là không thể trở về, như vậy còn tốt hơn so với em và Trường Tình chán, anh cần gì phải phản đối.”
Tống Sở Lãng im lặng một lúc, nhưng không ngờ Yến Trường Tình không những không phản đối, mà ngược lại là rất hiểu chuyện, xem ra trước kia anh đã nghĩ xấu về cô rồi.
“Anh tự suy nghĩ thật kỹ đi, còn nữa, đừng nên mâu thuẫn vào lúc này.” Tống Sở Di nói: “Phụ nữ mất hứng đều có thể dỗ dành, mà anh có biết dỗ thế nào không đấy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây