“Đó đều là do lúc trước anh để râu ria xồm xoàm, còn để tóc dài theo đúng chất nghệ thuật gia, làm em hiểu lầm chứ sao.” Lục Khinh Ái lấy lòng nói: “Anh mặc đi mà, mặc đồng phục học sinh chụp ảnh cưới là nguyện vọng của em mà.”
Tống Sở Lãng dần mềm lòng đi, thế nhưng lúc nhìn đến bộ đồng phục học sinh xanh tránh kia, một người đàn ông gần ba lăm tuổi bày tỏ không thể chấp nhận nổi: “Không được.”
Anh lớn tuổi rồi, mặc vào chắc chắn sẽ bị người ta cười nhạo, nếu còn treo lên nữa, vậy cả đời này anh sẽ không dám gặp ai nữa.
Lục Khinh Ái hơi tức giận: “Nếu Tống Vân Ương bảo anh thay, anh nhất định sẽ thay.”
“Sao tự dưng em lại nhắc tới Tống Vân Ương?” Tống Sở Lãng không vui nhíu mày lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây