Lục Khinh Ái cũng không vui, mím chặt môi lại, nhưng cuối cùng cũng không nói gì nữa: “Được rồi, trở về thì trở về, thật là.”
“Khinh Ái, em đừng mất hứng, lúc đến Pháp, em muốn gì chị sẽ mua cho em.” Trường Tình an ủi cô ấy nói.
“Không cần em tặng, cô ấy muốn mua cái gì, anh sẽ trả tiền cho các em.” Tống Sở Lãng thờ ơ nói.
“Em biết anh có tiền, thế nhưng em không cần tiền của anh.” Từ hôm qua đến giờ, Trường Tình nhìn thấy anh đã thấy khó chịu rồi, lúc này nghe thấy giọng điệu của anh giống như kiểu mình là hoàng đế không bằng, cô không nhịn được nữa tức giận nói.
Tống Sở Lãng nghe vậy thì cau mày lại, Tống Sở Di vội vàng kéo vợ, Dung Sướng cũng vội nói sang chuyện khác: “Vân Ương, đợi lát nữa các con trở về nhớ phải chú ý an toàn đấy, hôm nay trời có mưa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây