“Dạ vâng, tối hôm qua Nhiễm Nhiễm thức giấc nhiều lần, cô ấy không ngủ yên giấc được, nên con bảo cô ấy ngủ thêm lúc nữa.” Tống Sở Lãng bế con gái ngồi xuống, người giúp việc ở cạnh đấy cầm bình sữa tới đang định rót đầy vào ly thủy tinh trước mặt anh, anh thất thần mấy giây, vội ngăn người giúp việc lại: “Tôi không muốn sữa tươi.”
“Con uống chút sữa đi.” Dung Sướng nói: “Đây đều sữa bò nguyên chất mới được vắt, tốt hơn sữa bò trong nước rất nhiều.”
Tống Sở Lãng thấp giọng ho khan, lúng túng, anh không thể nói sáng nay mình mới uống no sữa có nhiều dinh dưỡng hơn sữa bò được: “Để ngày mai uống đi, hôm nay con muốn ăn cháo.”
Dung Sướng không nói gì nữa, đúng lúc chuông điện thoại của bà ấy vang lên, sau khi nhìn vào dãy số hiện trên màn hình, bà ấy lại đưa mắt nhìn Tống Sở Lãng rồi mới nhận: “Vân Ương à... Buổi tối mới đến được à... được, không sao cả, không có vấn đề gì, hy vọngCather sẽ sớm bình phục.”
“Sao vậy ạ?” Tống Sở Di biết con gái của Tống Vân Ương tên là Cather.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây