“Không sao cả.” Tống Sở Lãng cuồng nhiệt hôn cô.
Anh điên cuồng nhào vào cô, lúc sâu đậm chiếm hữu cô lần nữa, trong cổ họng của anh phát ra tiếng thở dốc khó kìm được.
Sao có thể thoải mái đến vậy, thỏa mãn đến vậy.
Khoảng khắc này anh đã thật sự biến thành con ngựa hoang bị mất dây cương, sự dịu dàng của cô, nét quyến rũ của cô, sự tuyệt với của cô, đều làm anh thỏa mãn chưa từng có.
Bữa tiệc thịnh soạn này kéo dài đến tận hơn mười hai giờ đêm, đến khi anh nhớ mang máng là bác sỹ nói không thể quá kịch liệt mới thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây