Anh nghiến răng, hận không thể phá cửa xông vào, đến giọng nói cũng trở nên ám trầm khàn khàn lại: “Em làm gì vậy?”
“Em có làm gì đâu.” Giọng nói vừa nghịch ngợm lại kiều mỵ truyền tới từ bên trong.
Bây giờ Tống Sở Lãng giống như người sắp chết đói, đột nhiên có người đút cho anh miếng thịt, thế nhưng lúc miếng thịt sắp đến mép, lại bị người thu về đột ngột, anh rất khó chịu, cực kỳ khó chịu, còn muốn nổi giận: “Em mau mở cửa ra đi.”
“Anh gấp như vậy làm gì, người ta còn chưa cởi quần áo ra xong đâu.” Lục Khinh Ái cười híp mắt đứng ở bên trong nói.
Tống Sở Lãng nhíu chặt mày lại, chưa cởi xong?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây