Sau khi Vương Tử Hi rời đi, anh đứng dậy đi về phía Lục Khinh Ái đang nghiên cứu chậu hoa: “Tối nay có muốn đi tham gia phiên bán đấu giá với anh không?”
“Được, nhưng chúng ta bế Nhiễm Nhiễm đi có tiện không?” Lục Khinh Ái cảm thấy rất có hứng thú với hoạt động này, chỉ là cô hơi do dự.
“Không sao cả, đến lúc đó anh sẽ bế.” Tống Sở Lãng cảm thấy rất vui, xét cho cùng lúc bán đấu giá toàn phải ngồi nói chuyện phiếm nhàm chán với mấy lão tổng, như vậy thà ngồi ngắm con gái còn hơn.
... .
Ban ngày, Lục Khinh Ái nhàn rỗi không chuyện gì đi lang thang ở trong tòa nhà Tống thị, mọi người nhìn thấy cô đẩy xe đẩy trẻ con giống như đang đi dạo ngoài siêu thị, biết người thế này chắc chắn không phải là người bình thường, nên không có ai dám ngăn cản, sau khi đi dạo xong, cô ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi, đôi khi nghe thấy Tống Sở Lãng dùng lời lẽ lạnh lùng sắc bén mắng một lãnh đạo cao cấp nào đó của công ty, cô nhất thời cảm thấy lúc mình và Lục Bồi Luân bị đuổi ra ngoài vẫn còn ôn hòa chán, lúc làm việc, Tống Sở Lãng quá lạnh lùng vô tình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây