Sau khi Tống Sở Lãng rời đi, Lục Khinh Ái tắm rửa, leo lên chiếc giường đã lâu không nằm, ngủ một lúc, đến chạng vạng tối lúc tỉnh dậy, người giúp việc chị đã nấu bữa tối thịnh soạn ở trong phòng bếp.
“UHM, tôi ngửi thấy mùi thơm của cháo gà.” Lục Khinh Ái đi vào nói.
“Đó là đương nhiên, tôi hầm mất hai tiếng đấy.” Chị Liên cười nói: “Là Tống tiên sinh bảo tôi làm, anh ấy đoán cô không được ăn ngon ở bên ngoài.”
Lục Khinh Ái ngẩn người, trong lòng cực kỳ cảm động, không ngờ Tống Sở Lãng lại đột nhiên thay đổi tốt như vậy: “Đúng vậy, đúng là ở bên ngoài không được ăn ngon như thế này.”
“Ai bảo cô bỏ nhà ra đi đâu, đúng là trẻ con.” Chị Liên nói: “Hôm cô đi, làm tôi sắp bị hù chết, sắc mặt của Tống tiên sinh lúc đó cực kỳ khó coi, giống như kiểu có thể ăn thịt tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây