Tống Sở Lãng thầm xúc động trong lòng, con nhóc này thật là, lời ngon tiếng ngọt dễ nghe đến mức làm người ta chết chìm.
Anh cúi đầu hôn lên môi của cô, nhưng cô quay mặt đi, nũng nịu nói: “Không muốn, người ta chưa đánh răng, miệng rất hôi.”
“Không sao cả.” Tống Sở Lãng không thể nhịn được thêm giây phút nào nữa, anh trêu chọc hôn lên môi cô, gặm miệng cô từ trong ra ngoài rồi mới chịu bỏ qua: “Đứng lên đi, bữa sáng anh mang cho em nguội mất rồi, anh dẫn em đi ăn cái khác.”
“Ừ!” Lục Khinh Ái mới bò dậy tìm đồ lót, lúc mặc đồ, cô xấu hổ trợn mắt nhìn anh: “Chú đi xuống chờ cháu đi, cháu muốn thay quần áo.”
Tống Sở Lãng nhìn ngực của cô, có vẻ đầy đặn hơn so với trước kia, cổ họng của anh khô khốc, không thèm nhúc nhích: “Trước kia có thấy em xấu hổ đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây