Phó Dũ chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng khẽ nhúc nhích, như bắt được thứ gì, trái tim của anh đau đến nỗi sắp hít thở không thông.
Nếu không phải Yến Lỗi đang ngồi trước mặt, anh nhất định sẽ bị kích thích xông qua chào khỏi khuôn mặt của Tống Sở Di.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Chuyện này đã bị anh biết, anh tuyệt đối sẽ không dễ dàng để cho hai người này phát triển tiếp.
“Trường Tình đã không có việc gì, vậy cháu về công ty trước.” Phó Dũ muốn cố nở nụ cười, lại không nở được, đường nét trên mặt cứng ngắ: “Bác trai, để lần sau cháu đến.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây