Tống Sở Lãng ngẩn người: “Chỉ ăn một bữa cơm? Nhưng lần trước cô ấy ở Hồng Kông hơn mười ngày, nói là cô giáo của cô ấy nhờ điêu khắc hộ một tác phẩm, chẳng lẽ cô ấy còn có cô giáo khác?”
“Không có, em ấy chỉ có một giảng viên hướng dẫn là tôi thôi.” Phyllis kinh ngạc lắc đầu.
Sắc mặt của Tống Sở Lãng lập tức trở nên âm trầm, chẳng lẽ cô ấy luôn nói dối mình.
Tại sao cô ấy lại lừa mình, chẳng lẽ là gặp được người đàn ông khác ở bên này?
Nhưng nhưng lúc ấy cô nói rất thật mà, cũng làm anh tin sái cổ, nữ lường gạt này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây