Người giúp việc khóc không ra nước mắt: “Buổi sáng lúc ăn sáng, tôi vẫn thấy phu nhân không có gì khác thường cả, cô ấy ăn hết bữa sáng, sau đó nói muốn đi ra ngoài tản bộ, lúc ấy tôi đang quét dọn vệ sinh ở trên tầng trên, chỉ đáp lại một câu, lại nói... anh có bảo tôi là phải nhìn chằm chằm vào cô ấy đâu.”
Có quỷ mới biết vợ anh muốn bỏ nhà ra đi.
Tống Sở Lãng buồn rầu, anh suy nghĩ rồi xoay người gọi điện thoại cho Tống Sở Di: “Cô ấy chỉ quen mỗi Yến Trường Tình ở Bắc thành này, nếu vợ em biết cô ấy ở đâu, em nhất định phải bảo cô ấy nói cho anh biết, bây giờ cô ấy đã mang thai gần bảy tháng rồi, chạy loạn mà lỡ xảy ra chuyện gì thì sẽ rất phiền toái.”
“Bây giờ anh biết phiền toái à, tại sao lúc trước không nhường người ta đi.” Tống Sở Di cũng không biết nên nói gì: “Để em đi hỏi Trường Tình.”
“Em hỏi luôn đi, năm phút sau nhớ trả lời điện thoại cho anh.” Tống Sở Lãng không có kiên nhẫn nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây