Tống Sở Lãng lập tức xanh mét mặt mày: “Làm sao, bây giờ anh phiền rồi à? Không biết là lúc trước ai luôn miệng nói yêu anh? Lục Khinh Ái, anh đã sớm biết em là người dễ thay đổi, thế nhưng có phải em đã thay đổi quá nhanh hay không?”
“Anh nghĩ em là người như vậy?” Lục Khinh Ái kinh ngạc: “Anh nghĩ em là loại người nào?”
“Trong lòng em tự biết rõ.” Tống Sở Lãng lạnh lùng nói: “Lúc ở trên du thuyền em mới vừa chia tay với Chu Sĩ Luân, đã nói thích anh rồi, chứng tỏ em rất dễ thay lòng.”
“Hóa ra anh nghĩ em như vậy.” Lục Khinh Ái cắn môi, vành mắt lại đỏ lên: “Tống Sở Lãng, anh thật là quá đáng, em không thèm quan tâm tới anh nữa.”
Nói xong, cô xoay người muốn đi, Tống Sở Lãng kéo cô lại, lạnh lùng nói: “Em không được đi, nếu không anh sẽ đốt khối gỗ kia của em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây