“Ai so được dũng khí với cậu.” Trần Duy Diệp cười nói: “Cậu là người đầu tiên rời khỏi Hồng Kông sau khi tốt nghiệp đấy, này, cậu sẽ lập tức trở về Bắc thành à? Làm bạn cũng đừng trọng sắc khinh bạn như vậy chứ.”
“Ngốc à, vừa rồi mình trêu anh ấy thôi, muốn để anh ấy cảm thấy ngọt ngào, khó khăn lắm mình mới trở về đây, tất nhiên là phải chơi bày tám ngày rồi.” Lục Khinh Ái cười hì hì nói.
“Được đấy, giỏi!” Trần Duy Diệp cầm giúp cô balo.
----------
Trong phòng trà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây