Ánh trăng sáng trong đêm hè chiếu thẳng vào nhà in bóng trên nền nhà, Tống Sở Lãng nương theo ánh trăng mờ ảo này hôn lên môi Lục Khinh Ái, đôi môi của cô đầy đặn đỏ bừng, giống như đang dụ dỗ đầu độc anh.
Hai người giống như cây mây và giây leo quấn chặt lấy nhau, dây dưa quấn quýt, không thể nào tách ra được.
Quần áo lộn xộn rơi ở trên thảm, Tống Sở Lãng không chờ được đến khi vào phòng nữa, ôm cô lên trên ghế sa lon.
Anh cảm thấy mình bị điên rồi, điên cuồng muốn người phụ nữ này, điên cuồng muốn hơn so với bất cứ lúc nào.
Nhưng anh biết, cô đang mang thai, anh chỉ có thể cố gắng chịu đựng mới không để mình làm ra hành động nào quá điên cuồng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây