“Không nếm.” Tống Sở Lãng quay mặt đi, lâu lắm rồi anh không ăn thứ này.
“Vậy anh nếm thử cái miệng nhỏ của em đi.” Lục Khinh Ái nghịch ngợm chu môi hôn anh.
Trên đường nhiều người đi qua đi lại, Tống Sở Lãng xấu hổ ngăn cô lại: “Em đừng ầm ĩ, xung quanh có rất nhiều người đấy.”
“Cháu thích ầm ĩ đấy, có ai đâu, cháu thấy nơi này chỉ có một mình chú mà thôi.” Lục Khinh Ái nhảy cỡn lên hôn anh, Tống Sở Lãng bị tính nghịch ngợm của cô làn cho nhức đầu, vội vàng ôm cô lại, không cho phép cô nhảy.
Lục Khinh Ái nhân cơ hội hôn lên môi anh giữa con đường người qua người lại, mùi của đậu hũ thối và vị cay từ miệng truyền tới, Tống Sở Lãng tức giận vỗ vỗ vào mông của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây