“Muốn đổ tội cho tôi thì cứ việc nói thẳng ra, cần gì phải nói nhiều.” Đới Ái che mặt lảo đảo đứng dậy, nước mắt cũng tuôn rơi như mưa: “Chú tư, tôi biết chú luôn thân thiết với Tống Sở Di, thế nhưng chú cũng không cần phải nói xấu tôi như vậy, người nhà của tôi không có năng lực như Tống Sở Lãng, nhưng con người ta ai mà chẳng cần rèn luyện. Hơn nữa, cho dù không phải là họ hàng nhà tôi, đám nhân viên của Tống thị có người nào làm dự án mà không nghĩ cách bòn rút tiền, xét cho cùng đều là bòn rút cả, tại sao không thể để cho người nhà chúng ta rút.”
Tống Chính Nho lắc đầu, Tống Hoài Sinh trách mắng: “Em còn nói tự tin như vậy được à, cho dù những nhân viên khác có rút, cũng không rút ác như họ hàng nhà em, bao nhiêu lần để xảy ra sơ xuất, người trong hội đồng quản trị cũng đã yêu cầu sa thải, nếu không có anh ở bên trên đè xuống, bọn họ có còn làm ở công ty được nữa không? Em thử về hỏi đám họ hàng đó của em, lúc bọn họ bòn rút tiền có nghĩ tới mặt mũi của anh không? Mặc dù anh là chủ tịch của Tống thị, nhưng Tống thị không phải là của một mình anh. Thôi quên đi, bây giờ đi nói đến chuyện của người nhà em cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, bây giờ lem đã hại người phụ nữ có thai, hại cháu của anh, còn làm hại mẹ anh gần chín mươi tuổi suýt nữa mất mạng, em không biết xấu hổ thì thôi đi, còn đẩy hết trách nhiệm lên trên người người khác, Đới Ái, tại sao em không đi làm diễn viên đi, ảnh hậu cũng không diễn hay được như em đâu.”
“Lúc đó em hận Tống Sở Lãng, em không khống chế được, nên mới bị ma quỷ ám ảnh…” Đới Ái không thể để Tống Hoài Sinh chán ghét mình, vội vàng khóc lóc tố khổ cầu khẩn: “Sau khi mẹ xảy ra chuyện em đã rất sợ hãi, cũng sợ anh mắng em, nên em mới không dám thừa nhận.”
“Em không thừa nhận thì thôi đi, sao còn bỏ đá xuống giếng?” Tống Hoài Sinh tức giận nói: “Em thấy anh đánh Sở Lãng cũng không thèm can ngăn, còn thêm dầu thêm mỡ, bảo anh đuổi nó ra khỏi Tống gia, Đới Ái, em ôm tâm tư gì đấy” .
“A, cái gì, con còn đánh Sở Lãng?” Tống lão phu nhân lo lắng đến lay động cả người: “Ai nha, sao con có thể làm như vậy được, bây giờ Sở Di đã không chịu trở về Tống gia, con muốn mất hết cả hai đứa con trai đúng không? Thằng bé trở về để lấy sổ hộ khẩu đi đăng ký kết hôn thôi đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây