Tống Sở Lãng nghiến răng, tự dưng lại bắt anh mặc loại quần áo này, xấu hổ chết đi được.
“Không chụp, tôi cũng không kết hôn nữa.” Lục Khinh Ái thở phì phò đi ra ngoài.
“Đừng ầm ĩ.” Tống Sở Lãng giữ cô lại.
Quản gia đứng ở cạnh đó nhìn thấy vậy, mặc dù ông ấy chỉ có trách nhiệm mang sổ hộ khẩu tới, thế nhưng nhìn thấy vậy cũng rất lo lắng, khuyên nhủ anh: “Thiếu gia, chỉ là mặc chiếc áo thôi mà, cậu chỉ cần thay là được, có phải là chuyện gì lớn đâu.”
“ Đúng vậy, người ta cũng chỉ muốn mặc trang phục tình nhân chụp ảnh trên giấy đăng ký kết hôn với anh thôi mà.” Lục Khinh Ái quay đầu lại, vành mắt đã hơi đỏ: “Cả đời chỉ có một lần, em muốn làm kỷ niệm mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây