Không hiểu sao, trong đầu lại hiện ra hình ảnh tối hôm qua, cô vừa hôn anh vừa nói lời tỏ tình dễ nghe, thế là, Tống Sở Lãng lại không nhịn được cảm thấy khó chịu.
Anh thầm mắng. Đóng cửa rồi mà yêu khí cũng bay vào cho được.
Sang ngày thứ hai, hai người cùng nhau trở về Bắc Thành. Lục Bồi Luân đưa bọn họ đến sân bay, sau đó trịnh trọng đem hộ khẩu giao tận tay cho con gái: “Qua tới nơi đó thì nhanh chóng đi đăng kí kết hôn đi. Chờ sau khi con đã ổn định nơi đó, ba và mẹ của con sẽ tới thăm con, đừng có mà làm mất hộ khẩu đấy.”
“Biết rồi mà, đến nơi kia con sẽ báo bình an cho ba mẹ liền.” Lục Khinh Ái ôm ba mẹ một hồi rồi mới rời đi.
Nhưng khi bước lên máy bay, không hiểu sao hốc mắt vẫn đỏ, sau đó lại chôn trong ngực Tống Sở Lãng khóc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây