“Không sao.” Tống Sở Lãng khách khí tiến lên nhận lấy tách trà trong tay ông, cũng không có ý định vòng vo nữa: “Chú, lần này con tới đây chủ yếu để thương lượng với hai bác chuyện kết hôn giữa con và Khinh Ái, con hy vọng có thể được tiến hành nhanh chóng.”
“Đúng vậy đúng vậy, dĩ nhiên phải nhanh một chút, bụng cũng đã lớn như vậy rồi.” Lục Bồi Luân không tự nhiên gật đầu một cái.
Hồ Anh đi ra không chịu thua kém trừng mắt nhìn chồng: “Cưới thì sẽ cưới, nhưng một chút cũng không được thiếu những lễ nghi nên có. Lục gia chúng ta mặc dù thế gia vọng tộc không bằng Tống gia các người, nhưng con gái là bảo bối của chúng ta, còn nữa, sau khi cưới, cậu nhất định phải đối xử với con gái tôi thật tốt, không được để cho nó phải thua thiệt.”
“Con sẽ.” Tống Sở Lãng lời nói vàng nói: “Dì cứ nói, điều kiện gì con cũng sẽ đáp ứng.”
“Thật ra thì chúng ta cũng không có gì quá nhiều điều kiện.” Lục Bồi Luân cười ha hả nói: “Quan trọng nhất chính là đối tốt với Khinh Ái, kết hôn, là quyết định cả đời, tuổi nó còn nhỏ, cũng mao mao táo táo, cậu hãy nhường nhịn nó nhiều một chút, bao dung cho nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây