Tống Sở Lãng vừa khó chịu vừa thống khổ nhìn lên trần nhà.
Trên thế giới này còn có việc gì đau khổ hơn việc bị người ta khiêu khích cho đứng lên, kết quả đối phương phủi mông một cái rồi đi ngủ.
Thật ra ban đầu anh cũng không cái ý nghĩ này, trước đây không phải cô toàn dụ dỗ hôn anh, sau đó liền bắt đầu đụng này chạm nọ, thân thể anh sớm đã thành thói quen.
Bây giờ Lục Khinh Ái đột nhiên đàng hoàng, *** của anh không có chỗ để kể lể.
Nhưng mà anh nhất quyết sẽ không chủ động mở miệng nói muốn, nếu không nha đầu này sẽ đắc ý, cho là anh bị sắc đẹp của cô mê hoặc đến nỗi năng lực tự kiềm chế cũng không có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây