“Ừ!” Tống Sở Di ngập ngừng, bưng ly rượu lên: “Trước tiên em chúc mừng hai người đã kết hôn.”
Lục Khinh Ái bận bịu cười híp mắt bưng ly nước lên. Tống Sở Lãng cũng nâng ly, ánh mắt thâm thúy nhìn hắn chăm chú, môi mỏng nói ra hai chữ khàn đặc: “Cám ơn.”
“Về nước định ở đâu?” Tống Sở Di nhàn nhạt hỏi.
“Ở thành Bắc anh vẫn còn bất động sản, tới đó cứ tùy tiện tìm đại một chỗ ở.” Tống Sở Lãng trầm thấp nói.
“Cũng tốt, dù sao ba cũng không có cách nào gây khó dễ cho anh. Chỉ có bà nội vẫn hay gọi điện cho em hỏi thăm về anh. Anh có thể về thăm bà một lát.” Tống Sở Di vừa cắt thịt bò vừa nói: “Đừng nghĩ rằng bà quá coi trọng việc có đứa bé. Dù sao anh cũng là do một tay bà nuôi lớn, bà cũng sẽ không trách gì anh đâu. Ông bà nội thân thể ngày càng sa sút, không thể so với như trước kia nữa. Anh cũng đừng hy vọng bà có thể sống lâu hơn mười năm, có thể sống thêm được vài năm nữa cũng coi như là vô cùng may mắn rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây