“Không biết. Có điều, cũng không có gì không tốt.” Tống Sở Di trầm ngâm một lát nói. Hắn nghĩ, hắn hiện tại vô cùng hiểu rõ tâm tình của Tống Sở Lãng, giống như ban đầu lúc nha đầu thúi Trường Tình tự mình chủ trương gọi hắn là Sở Sở, hắn thật là muốn độc chết trái tim của cô, quá mất thể diện! Nhưng sau này bị cô gọi miết cũng quen, thật ra vẫn rất thích.
Tay Tống Sở Lãng đang cầm phô mai lập tức cứng đờ, không biết nói cái gì cho phải, môi giựt giựt, chỉ có thể tiếp tục cứng ngắc làm pizza.
Lục Khinh Ái cùng Tống Sở Di ngồi trên ghế dài xem ti vi nói chuyện phiếm: “Tối nay Lãng Lãng sẽ làm gà nướng. Trước đó lúc bọn em đi siêu thị, chú ấy nói anh rất thích ăn món cá ngừ ca-li, bò bít tết với gà nướng mà chú ấy làm.”
Trên mặt Tống Sở Di vẫn vân đạm phong khinh như cũ, nhưng có lẽ trong lòng đang xao động, kể chuyện thật lâu trước đây: “Cái gì chứ? Rõ ràng chính anh ấy mới là người thích ăn. Trước đó là do anh dạy cho anh ấy.”
“Ồ, thì ra tài nấu nướng của chú là học từ anh Sở Di.” Lục Khinh Ái bừng tỉnh hiểu ra liếc mắt nhìn người nào đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây