Lục Khinh Ái dừng lại, cúi đầu chọn ô mai: “Cô ấy chúc mừng chúng ta, sau đó nói hy vọng chú và Sở Di sớm làm hòa với nhau, nói chuyện gì cũng qua hết rồi, thù hằn giữa huynh đệ không nên để sang ngày hôm sau, bảo em hỗ trợ đi khuyên nhủ chú một chút.”
Sắc mặt Tống Sở Lãng chuyển biến tốt đôi chút, dường như không quá tin tưởng: “Cô ta thật sự nói như vậy?”
“Lùa gạt chú làm gì?” Lục Khinh Ái chọn một hộp ô mai bỏ vào trong xe nói: “Chú, xem ra là chú quá ngạo mạn và thành kiến. Một khi người ta đã có thành kiến với ai đó thì nhìn cái gì cũng đều cảm thấy không vừa mắt, nhưng trên thực tế người kia có bao nhiêu mặt tốt, chỉ là không biểu hiện ra trước mặt chú thôi, hoặc có thể nói, chú không cho người ta cơ hội để biểu hiện.”
Tống Sở Lãng im lặng.
Lục Khinh Ái lại nói tiếp: “Chú luôn cho rằng cô ấy là hồ ly tinh. Không phải là chú lúc ở trên giường cũng đâu khống chế nổi bản thân mình?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây