Hai giờ chiều, cả hai lên máy bay trở về San Francisco. Dọc đường đi, toàn bộ gài trẻ lớn bé đều hướng về phía Tống Sở Lãng nhìn tới nhìn lui. Lục Khinh Ái nửa kiêu ngạo, nửa lại buồn rầu.
Có một ông chồng đẹp trai thì nở mày nở mặt lắm, bi thương chính là sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều tình địch. Nhưng mà không sợ đâu. Con người Tống thúc thúc kì quái như vậy, hầu như phụ nữ đều không thể đến gần được, cũng không chịu nổi đâu.
“Chú, nói nghe. Có phải trước kia có rất nhiều người theo đuổi chú đúng không?” Lục Khinh Ái ngồi trên máy bay tò mò hỏi.
“Không biết.” Tống Sở Lãng trầm mặc một chút, nhưng cũng bồi thêm một câu: “Nhưng phụ nữ mặt dày như em là người đầu tiên.”
“Em vẫn luôn tin rằng trên thế giới này chỉ có những người phụ nữ không biết cố gắng mới không theo đuổi được đàn ông.” Lục Khinh Ái miệng vừa ăn bánh Italia vừa nói: “Không phải anh bị em đuổi theo đấy sao? Nghe chị Trường Tình nói, anh trên căn bản không thể bị phụ nữ giải quyết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây