Trước giờ Tống Sở Lang anh không phải một người đàn ông ham mê sắc đẹp của mấy cô gái trẻ, nhưng bây giờ lại không khống chế nổi chính mình.
Biện pháp duy nhất, chỉ có tránh né.
“Được, chú không muốn trở về ngủ, vậy tôi ngồi đây với chú.” Lục Khinh Ải ngồi xếp bằng bên cạnh anh, mở một chai bia bên cạnh anh, dùng sức uống một hớp lớn, uống vội, bia theo cằm chảy xuống, chảy dọc xuống tận cổ.
Tống Sở Lang nhìn chằm chằm giọt kia rơi vào trong cổ áo cô, bỗng dưng, cổ họng khô khô, anh cũng uống một hớp bia, bia này quá đắng, còn khó uống hơn cả cà phê.
“Cô đừng uống nữa.” anh nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây