“Ừm ừm.” Trường Tình và Giang Đóa Dao nghe rất nghiêm túc, hai người bọn họ cũng tự mắng mình bỉ ổi, khi đối mặt với người ngoài không phóng khoáng cho lắm.
“Chẳng qua mình cảm thấy James kia hình như có ý với Quản Anh.” Nguyễn Dạng đột nhiên nói.
“Cái gì”? Đột nhiên nhắc đến mình, mặt Quản Anh đỏ lên, không tự nhiên lắm: “Mình không cảm thấy thế.”
“Đừng giả bộ nữa.” Nguyễn Dạng không chút khách khí vạch trần cô: “Quản Anh, cậu không cần thiết phải giả vờ, tất cả mọi người đều nhận ra.”
“Nguyễn Dạng…” Quản Anh xấu hổ trừng mắt nhìn cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây