Tống Sở Lang vốn không muốn nghe cô hát, nhưng âm thanh của tiểu cô nương rất mềm mại, càng về sau anh nghe có chút thất thần, song không ngắt lời cô, chờ cô hát đến kết thúc.
Trong phòng ngủ yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ bên ngoài, ánh mắt cô rất thâm thúy nhìn anh chăm chú, dưới ánh đèn, dường như mang theo một tia mông lung, như thể muốn anh chiếm đoạt.
“Đây là đánh giá gì vậy, chẳng lẽ có người nào cười giống như người xấu sao.” Giang Đóa Dao trợn mắt với cô một cái.
Trường Tình cười ha ha: “Được rồi, nếu cậu đã hài lòng về người ta như thế, chúng mình không tranh với cậu nữa, tặng cho cậu đó.”
“Mình không cần, vẫn nên để cho cậu đi, đúng lúc cậu sắp ly hôn, lập tức bắt đầu mùa xuân mới đi, sau khi ly hôn cũng không quá khó chịu, làm Tống Sở Di tức chết.” Giang Đóa Dao ngẫm lại, cười ha ha một tiếng: “Hai người kia liền để cho Trường Tình và Quản Anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây