Lục Khinh Ải thở hồng hộc đặt mông ngồi vào trên ghế, không vui: “Chỉ sợ bây giờ chỉ có tôi đánh với chú thôi.”
Bàn tay Tống Sở Lang cầm chai nước khoáng dùng sức bóp, Lục Khinh Ải làm bộ không thấy, oán trách: “Còn nữa rõ ràng chú đang trêu tôi mà, biết rõ kỹ thuật của tôi kém, chú còn cố ý đánh trái đánh phải, tôi chạy cả sân, mệt muốn chết rồi.”
“Đáng đời.” Tống Sở Lang giật giật bờ môi, chỉ phun ra hai chữ.
Lục Khinh Ải giận đến nắm tay, thầm nghĩ, tốt nhất về sau đừng yêu mình đến chết đi sống lại, nếu không khẳng định cô sẽ trả hết mối thù hôm nay.
“Chú, chú hãy khoan đắc ý, phong thủy luân chuyển, một ngày nào đó chú sẽ bị tôi ngược thôi.” Lục Khinh Ải hừ hừ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây