Lục Khinh Ải lăn qua lộn trên giường một hồi, nhớ tới chuyện buổi sáng càng cảm thấy mặt đỏ tim run ngại ngùng, nhưng lại rất thú vị, trước giờ không ngờ rằng mình lại gan lớn đến nỗi trêu đùa một người đàn ông nha, thật ra đùa quen rồi dường như cũng không có gì, quả nhiên, da mặt của một người càng rèn càng dày.
Tống Sở Lang tắm xong đi ra, đã thấy thứ trong chăn uốn qua uốn lại, nghĩ đến sáng sớm tiểu yêu tinh này đã không ngừng trêu đùa mình, trong lòng của anh khó chịu, đi qua trực tiếp kéo chăn lên: “Đang làm gì vậy, còn muốn ngủ tới khi nào.”
“A a a ——”, Lục Khinh Ải đang mặc áo lót ở bên trong bị dọa, hét rầm lên, vội vàng che phần ngực trần trụi.
Tống Sở Lang cũng trợn tròn mắt, cô gái trong chăn đang quỳ thành hình chữ cung, hai đai áo lót mới treo ở trên hai vai, một màn này rất dễ khiến người ta nghĩ đến anh đào buổi sáng, chỉ nhìn thôi đã để cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
“Chú còn nhìn, không cho phép nhìn nữa, xoay người sang chỗ khác.” giữa ban ngày ban mặt bị người ta nhìn trừng trừng như này, Lục Khinh Ải vẫn cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ như hoa đào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây